Lối Xưa Mây Ngàn
Linh Tinh - Printable Version

+- Lối Xưa Mây Ngàn (http://www.loixuamayngan.net)
+-- Forum: Lối Xưa | Mây Ngàn (/forumdisplay.php?fid=23)
+--- Forum: Gác Trầm Hương (/forumdisplay.php?fid=7)
+--- Thread: Linh Tinh (/showthread.php?tid=153)



RE: Linh Tinh - Bọ Già - 06-06-2021 07:32 PM

Th_hug

Chị Isa đừng có xuống tinh thần! Có tuổi rồi sức khoẻ mình dĩ nhiên không còn như lúc trẻ. Vụ té, người có tuổi rất sợ, lỡ xảy ra rồi thời gian đầu rất là đau đớn và mình cũng phải tập thích nghi với thay đổi đó. Khó lắm nhưng vẫn còn cách, quan trọng là chị phải suy nghĩ theo hướng lạc quan! Chuyện bơi lội thì dù có bị té hay không dần dần chị cũng phải bỏ thôi, lớn tuổi bơi tốt nhưng cũng rất guy hiểm, rủi bị choáng váng chỉ cần vài phút là nguy rồi! Bọ nghĩ thời gian đầu nếu cần chị nên dùng walking stick hoặc walking frame để giúp cho việc đứng lên ngồi xuống dễ dàng hơn, kể cả việc đi lại cũng cần. Sau đó chị tập lần lần, sắp xếp lại cuộc sống cũng tốt nhưng bảo là sắp xếp để theo ông xã thì chị nghĩ nhảm rồi đó!!! Cố lên chị!!!!


RE: Linh Tinh - isabella - 06-21-2021 09:12 PM

(06-06-2021 07:32 PM)Bọ Già Wrote:  Th_hug

Chị Isa đừng có xuống tinh thần! Có tuổi rồi sức khoẻ mình dĩ nhiên không còn như lúc trẻ. Vụ té, người có tuổi rất sợ, lỡ xảy ra rồi thời gian đầu rất là đau đớn và mình cũng phải tập thích nghi với thay đổi đó. Khó lắm nhưng vẫn còn cách, quan trọng là chị phải suy nghĩ theo hướng lạc quan! Chuyện bơi lội thì dù có bị té hay không dần dần chị cũng phải bỏ thôi, lớn tuổi bơi tốt nhưng cũng rất guy hiểm, rủi bị choáng váng chỉ cần vài phút là nguy rồi! Bọ nghĩ thời gian đầu nếu cần chị nên dùng walking stick hoặc walking frame để giúp cho việc đứng lên ngồi xuống dễ dàng hơn, kể cả việc đi lại cũng cần. Sau đó chị tập lần lần, sắp xếp lại cuộc sống cũng tốt nhưng bảo là sắp xếp để theo ông xã thì chị nghĩ nhảm rồi đó!!! Cố lên chị!!!!
Cám ơn Bọ khuyến khích. Nhưng không chán đời sao được khi không lái xe đường xa như trước, người mất đi 2 inches, đi lòm khòm vi đau. Riết không dám ra YMCA vì người xấu quá, đành phải tập thể thao ở hồ nhà. Đi đâu cũng phải có tài xé chở đi.


RE: Linh Tinh - isabella - 07-02-2021 09:35 AM

Mấy hôm nay người đỡ đau nhưng chỉ đứng làm việc đọ 10 phút lại phải ngồi nghỉ cho cái hông nó hết đau. Có bà bạn đề nghị "như vậy bà đừng đứng, đừng ngồi nữa" Tui thấy bà này lãng nhách, không lẽ mình nắm suốt ngày.
Đi PT mấy lần xong về nhà tự tập ở hồ bơi.
Vẫn thấy cuộc sống này vô vị. Cái cảm tường này tui có từ hồi XX còn sống. Cái vụ Covid mắc dịch làm mình đi chơi không được. Mà có đi cũng không xong vì lưng đau làm sao xách đồ lên máy bay.
Hẹn vơi luật sư làm lại di chúc lúc đó mới dám đi chích ngừa.
Có người quen mới chích đươc một này nằm ngủ luôn. Có hai ba người sau khi chích n máu bị đặc lại, bây giờ họ phải dùng thuốc loãng máu, họ hối hận đã nghe lời thiên hạ đi chich ngừa.


RE: Linh Tinh - maritza - 07-02-2021 01:59 PM

Di chúc có tên em hôn ???? Wink Tongue

Ráng lên chị Isa ơi !!!! Bịnh của chị có sẽ better không ? Nếu sẽ bớt , sẽ khỏe lại thì kiên nhẫn chờ đi , chị ! Đừng nôn , ham đi chơi mà lâu bình phục !
Em có bà bạn ( già ) cũng 88-89 rồi , chưa tới 90 Big Grin , bả hay gọi em là cô bạn trẻ ! Big Grin cứ gọi than chán quá , chả làm gì cho hết ngày ! Bả thì bị giơi hạn là không dùng computer , chứ chị thì thiêu gì chuyện giải trí , giêt' thì giờ ! Du lịch tạm on line đi .
Vụ chích ngừa bị phản ứng thì chịu xuôi theo số mạng thôi !


RE: Linh Tinh - isabella - 07-14-2021 11:29 AM

Cô em út mới điện thoại kể chuyện tào lao. Con nhỏ này có nghề bói toán. Nó coi chỉ tay, bói bài, dịch lý, lấy tử vi, đủ hết. Nó có nhiều thân chủ kể cả Đại Hàn (tui không dè Đại Hàn cũng ưa coi bói). Nó kể về cô bạn của tui nhưng bắt tui thề không được nói cho ai nghe hết. HAHAHAHA. Tui không nói nhưng kể lại cho vui.

Cô này, sau khi ly dị chồng, cặp với ông khác cũng gần 20 năm rồi. Tui đinh ninh là cô ta hạnh phúc. Cô ta có tiêm convenience làm ăn cũng khá, có hai ba cái nhà. Ông bồ này rất thông thái, giấy tờ business gì cũng rành. Tui nghĩ như vậy là cô ta yên phận có người giúp đỡ cho cửa hàng.
Cách đây độ 5 năm, cô nàng hỏi tui có cách gì nối lại buồng trứng. Tui la làng "Trời đất, em hơn 50 rồi còn mong có thêm con đâu có dễ"! Bỏ qua luôn.
Xong tuần rồi cỗ kêu tui hỏi về Wills và sang tên nhà cửa cho hai đứa con. Đã vậy lại còn hà tiện, không dám mướn luật sư hay tui làm di chúc, chạy re Office Depot mua cái will in sẵn về điền lấy.
Kế đó vài ngày cỗ qua nhỏ út coi bói, nhỏ nói cỗ bắt con bài nào cũng xấu .
Lúc này cô ta mới tâm sự với út là ông bồ này chỉ ở với cỗ một, hai tháng, lấy một mớ tiền của cỗ xong biến đi cũng 5, 6 tháng mới bò về.
Tui thấy con nhỏ này sao ngu quá mạng. Không phải vợ chôngg chính thức mà nó làm kiểu đó để moi tiền mà chịu được cả chục năm nay cũng lạ.
Hình như bây giờ mới tỉnh tỉnh nên đem thuế cho tui làm mấy năm nay, không để cho ông bồ làm nữa, lại còn tính sang tên nhà cho con.
Tui khuyên cỗ làm cái Quit Claim Deed cho tên mấy đứa con vào.


RE: Linh Tinh - isabella - 07-24-2021 06:29 PM

Điện thoại reo, thấy tên người goij là Ginny, tôi vội quét máy trả trả lời "Hi Ginny" .
"This is Laura, mom passed away this morning"! Tôi sững sờ và giận cho mình vì mấy hôm nay tính kêu Ginny hỏi thăm nhưng cứ quên hoài, bây giờ bã mất rồi .
Ginny và Tom là bạn của hai vợ chồng tôi hơn 20 năm. cứ mỗi tháng họp nhau ăn sáng. Sau này Tom chết rồi tụi này vẫn rủ Ginny đi ăn bình thường, rồi tới phiên XX qua đời, tôi với bã tiếp tục tradition cho tới khi COVID.
Tháng trước Ginny điện thoại cho biêtx bã bị té giờ đang ở Rehap, Tôi đòi xuống thăm nhưng ở đó họ không cho thăm viếng, thôi đahf nói chuyện qua điện thoại.
Tui đề nghị Laura nên làm autopsy nhưng thằng em nó không chịu, đem đi hoả táng.
Tháng 10 sẽ đem vào Nghĩa tráng quân đội.

Tui tự nhủ từ nay về sau hễ nghĩ tới bãn cũ nên điện thoại thăm, rủi có gì xảy ra ngồi đó hối hận


RE: Linh Tinh - isabella - 08-27-2021 01:07 PM

Sáng nay nói chuyện vơi nhỏ em, bàn về mấy người học thật giỏi bằng cấp cùng mình vẫn nghèo. Như cái bà giúp việc cho tôi, Toni, người Mý lấy chồng Pháp. Họ bây giờ sống vào SS và lương dạy học của ông chồng, không có tiền để dành . Toni có bằng Bachelor, ông chồng có bằng master, hiện đang dạy computer hàm thụ cho Hawaii University. Nghe bã than là hết Semester này họ sẽ không mướn ỗng nữa. Thấy cũng tội nghiệp . Nhưng mấy người này tuy học giỏi, bằng cấp đủ hết mà hình như họ không biết lo cho tương lai từ khi còn trẻ. Con em nói "Giống in ba má mình. "tính ra tụi mình là homeless chính hiệu". Tui ngẫm nghĩ, thấy nó nói đúng.
Ba tui làm công chức nên khi còn đi làm ở nhà chính phủ, hết ở nhà chính phủ, tới ở nhà bạn. (ba tui có nhiều bạn giàu, có nhà cho thuê, nên họ ch gia đình tui ở cả năm không tính tiền . Hết ở nhờ tới đi mướn, hết đi mướn lại dọn về nhà chính phủ. Cứ như thê mà nuôi nổi 9 đứa con, nhà có kể hầu người hạ, đúng là chuyện lạ 4 phương. HAHAHA
Thành ra chị em tui lớn lên, sợ giống ba má mình nên đứa nào cũng lo có nhà cửa đàng hoàng.


RE: Linh Tinh - isabella - 08-30-2021 10:39 AM

Bạn tui đứa nào cũng già như tui. Có đứa ở với con, có đứa ở một mình mặc dù có con nhưng tụi nó ở xa. Một bà bạn thân từ ngày còn làm trong TSN ở Saigon, bây giờ ở LA.
Hai thằng con trai đều có vợ con, một thằng ở NY, thằng nhỏ ở Seattle.
Bã không muốn đi đâu hết tại sống ở LA gần 50 năm quen thuộc. Cuối cùng tụi nhỏ thuyết phục bạn tui mua cái nhà ở Seattle, gần Greenlake. Mua xong nó rên quá trời. Cái nhà hơn 1 M mà chỉ có 2 phòng ngủ, basement phải đi vòng phía sau (thằng con nó không cho nó xuống basement vì nguy hiểm) Phải bỏ thêm hơn 50K để tu bổ.
Đầu tháng 8 nó dọn về nhà mới, ở đó 1 tuần xong đi New York thăm con trai lớn. Nó nói trên đường đi NY, nó hỏi có layover ở LA không. Nó nói nếu có nó trốn ra về nhà.
2 tuần sau tui điện thoại hỏi thăm đã quen với Seattle chưa, nó nói đã trở về LA, đang tiệp dọn dẹp nhà cửa để cho mướn.
Nó chê Seattle đủ thứ, nào là kiếm CVS hoài mới thấy một tiệm, trái cây không tươi và đắt gấp 10 so với LA, Nhà thờ công giáo không có.
Nhà cửa thì san sát nhau. Tui nói với nó là tại ở Greenlake chứ chỗ khác đâu có vậy. Nhưng nó phải ở gần thằng con để tụi nó còn chạy qua chạy lại coi chừng.
Lát nữa điện thoại coi nó về lại Seattle chưa.


RE: Linh Tinh - isabella - 09-02-2021 05:17 PM

Hôm nay lai nghe một chuyện khiến tui đau lòng . Có mấy người ở nhà thờ tới thăm. Nhà thờ này của người Việt, mới lập chi loe ngoe độ 15, 16 người. Họ cho coi hình mấy người đi lễ, có một bà cũng lớn tuổi, cô bé ở nhà thờ hỏi tui có biết bà ta không. Cũng buồn cười, thiên hạ cứ nghĩ ai lấy chồng Mỹ cũng quen nhau. Tui nói không biết, nó bền kể cho tui nghe chuyện của bà này.
Bà ta cũng lập gia đình với một người Mỹ nhưng ông ta qua đời cũng hơn 1 năm rồi.(con bé này dùng chữ "băng hà", cái này cả mấy chục năm nay tui mới nghe lại). Trong di chúc, ông ta không để cho bã 1 xu, chi nói là bã có quyền ở trong căn nhà đó cho tới chết hay dọn đi, nhà đã paid off. Bà ta phải đi bán đồ cũ ngoài chợ trời để lấy tiền mưu sinh.
Năm nay bã cũng trên 70, tui quên hỏi con bé là bã có Social Security hay không.
Mai môt tui phải gặp bã để hỏi cặn kẽ, sẽ kể tiếp.


RE: Linh Tinh - isabella - 10-09-2021 10:10 AM

Tôi mới mât đi môt bà hàng xóm cho Covid.
Chiều hôm qua khoảng 3 giờ, ông hàng xóm gõ cửa, ra mở , ông hảoi tôi có rảnh vài phút không. Tôi mời ông ta vào nhà, lại còn khen là dạo này thấy ỗng ốm. Thay vì cười như mọi lần, ông ta buồn buồn nói nhỏ "Dee không còn nữa" Dee là vợ của ỗng. Tôi hoảng hốt "What's happened"? "Bã mới qua đời lúc trưa, bị Covid". Hỏi ra mới biết là bã bị bệnh hơn 10 hôm rồi . Tôi buồn và trách tại sao không cho tôi biết. Có thể tôi sẽ dùng cách trị Covid của cháu tôi và nhiều người Việt khác. Nhưng tôi nghĩ đây cũng là số trời.
Gia đình nay ở cạnh nhà cũng hơn 20 năm. Ngày trước tôi làm chung với con gái họ ở ngân hàng. Ông bà có hai người con, một trai môt gái. Cô con gái có chồng ở riêng còn ông con trai, năm nay hơn 50 vẫn ở với họ. Ông con trai có hai đứa con gái, đứa lớn năm nay 33 tuổi, không có chồng nhưng cũng tặng cho họ 3 đứa con gái. Hai ông bà vẫn phải nuôi mấy đứa chắt.
Họ rất tử tế, biết tôi ở một mình từ ngày ông xã mất, họ giúp tôi rất nhiều. Bây giờ bà ấy mất đi, tôi không biết làm gì đây? Có nên chạy sang thăm hay không?