Penang - Georgetown
Từ Kuala Lumpur, Bọ mua vé xe bus VIP của hãng NICE đi Penang; hãng bus này phục vụ khá chu đáo: Bến đón khách nằm ngay Old station là trạm xe lữa cũ của KL một cách riêng rẽ chứ không chung đụng hổn độn như bến Puduraja; trong khi chờ đợi đúng giờ
lên xe, hành khách được phục vụ nước giải khát và cà phê hoặc trà miển phí. Giá vé vào thời điểm đó (2008) là 45 RM/chiều/người.
Trở lại chuyến bus của Bọ, hãng NICE xử dụng xe mới, chỗ ngồi rộng rãi rất thoải mái trong suốt hảnh trình KL - Penang dài hơn 4 giờ
đồng hồ này: Xe khởi hành đúng giờ, có 1 cô tiếp viên theo xe (nghe cứ như đi máy bay ấy nhỉ?) và phát cho mỗi người 1 khăn lạnh và 1 chai nước lọc. Xe chạy khoảng hơn giờ đồng hồ, cô bắt đầu đẩy 1 xe thức ăn nóng (bận đi được ăn hủ tiếu xào, bận về được ăn bánh mì) phát từng người. Xe sẽ dừng cho khách giải quyết vấn đề vệ sinh và thư giản đôi chút (mặc dù chỗ ngồi rất rộng, rộng hơn đi máy bay hạng cá kèo nhiều). Khu nghỉ vệ sinh dọc đường cũng rất rộng rãi thoáng bóng râm, lúc về xe nghỉ ở 1 trạm xăng lớn có bán nhiều thức ăn, khách (là Bọ nè!) có thể mua vài món quà vặt như khô bò, ô mai xí muội theo lên xe nhai cho đỡ lạt miệng
.
Bến bus ở Penang gọi là Sungai Nibong cách trung tâm thành phố khoảng 15 phút xe taxi, 20 RM. Penang có cây cầu treo nối từ Georgetown qua eo biển rất dài, là niềm hãnh diện cho người dân Georgetown !
G hotel là 1 khách sạn nằm ngay trên con đường Gurney Dr dọc bờ biển. Nói thêm là ở Penang thường du khách có các tùy chọn sau về nơi ngủ nghỉ tạm của mình:
-Tây thì thích ở khu dọc bờ biển phía đông có nhiều resort gọi là khu Batu Feriinghi.
-Các nhà nghỉ giá trung bình thường dành cho các du khách balô thì nằm
tại trung tâm Penang, Georgetown chung quanh vùng phụ cận Komtar.
-Cũng khu bờ biển, nhưng gần với dân Malay hơn là khu Gurney (khu mà Bọ chọn đây): Giá khách sạn sẽ cao hơn giá trong nội khu
Georgetown (khách sân cao cấp và tiện nghi hơn) nhưng thấp hơn khu Batu Ferringhi (Giá cho Tây là giá...cứa cổ).
Một điểm cần lưu ý là dù ở dọc khu Gurney Dr, bờ biển ngay trước cửa khách sạn, hoặc ở khu Batu Ferringhi (resort, khách sạn nằm ngay trên bờ biển) thì du khách cũng không có người nào xuống tắm biển dù cho nắng nhiệt đới Mã Lai có chang chang cách mấy đi nữa. Lý do: bờ biển quanh Penang ô nhiễm rất, rất nặng! Nên nếu bạn muốn thư giãn và tắm biển nên chọn Langkawi.
-Cuối cùng nếu muốn thử 1 khách sạn kiểu boutique và có cái tên ngon lành như khách sạn Oriental ở Sing (và cùng công ty mẹ với Oriental hotel Sing) nhưng giá có thể gồng lên và ráng được (nửa giá so với Oriental Sing) thì Eastern&Oriental mở cửa chào đón quý khách! Bọ đã định "thà 1 phút huy hoàng rồi chợt tắt", chơi sang book Oriental nhưng nghĩ lại, tiền đó để dùng tô đắp thêm cho cái holiday của mình thì hợp lý hơn nên thôi!
Phòng của Bọ ở G hotel nhìn cũng rất sang trọng, tiện nghi:
Nhìn xuống hồ bơi, không ồn vì cách âm rất tốt, ngó hồ nước hấp dẫn nhưng không nhúng chân xuống nước vì...không biết bơi!
Nhưng như Bọ đã có kinh nghiệm với hệ thống hotel cho dù cao cấp ở Malaysia (Novotel, Equatorial) , ngành khách sạn ở Malay vẫn
còn luộm thuộm trong vấn đề bảo trì. Khách sạn G này cũng thế: nhìn thì sang trọng, nội thất hài hòa nhưng có cái mùi kỳ kỳ... không phải là mùi hôi nhưng cũng không phải mùi thơm! Rất khó diễn tả và không hạp với khướu giác của Bọ chút nào!
Ngay sát cạnh G hotel là Gurney Plaza: mua sắm, ăn uống thoải mái, cách độ 100m là khu New Gurney Dr: khu ăn uống theo kiểu food cart nổi tiếng của Penang, tầm từ 6 giờ chiều đến khuya khu này tấp nập những người bán thức ăn và thực khách.
Penang, theo âm địa phương Pulau Pinang có nghĩa là hòn đảo quả cau (có lẽ vì ngày xưa cau được trồng nhiều trên đảo này?), còn được gọi bằng mỹ danh hòn ngọc Đông Phương "Pearl of Orient" - xin đừng nhầm lẫn với Hòn ngọc Viễn Đông "Pearl of Far - East" là mỹ danh của Sài Gòn ngày xưa. Thời nằm dưới sự thống trị của người Anh còn được đặt tên thành phố là Georgetown - theo tên của vua George đệ tam nước Anh; năm 1957 thoát ra sự cai trị của người Anh và gia nhập Liên Bang Mã Lai Á
Penang là bang lớn thứ nhì của Mã và nối với Butterworth trong đất liền bằng cây cầu dài 13km5, một thời từng là niềm hãnh diện của người dân Mã. Mặc dầu gần đây (2007) có dấu hỏi về sự an toàn khi xử dụng cây cầu này (nhiều vết nứt đã lộ ra); nhưng cảm giác khi xe chạy qua, chạy qua....chạy mút qua cây cầu thật là khó tả.
Ở Penang, Bọ có may mắn được 1 bạn trẻ tuổi gần 30 (tạm gọi là K) quen trên Penang forum, tripadvisor vui lòng làm thổ địa dẫn đường giới thiệu thăm thú hòn đảo này bằng xe của K. Ngay buổi chiều vừa đến Penang, tối đó K đã đến G hotel tìm 2 người bạn vong niên này. Mời K uống nước, và K đưa 2 ông bà già Việt này đi coi 1 chợ trời mà K bảo là chợ lớn nhất Penang, du khách không biết đến vì chợ nằm trong sâu và chỉ họp mỗi tuần có 1 đêm, Bọ nhớ mang máng hình như là tối thứ ba.
Chợ nằm trên 1 khoảng đất rộng, trần trụi cát và cỏ chứ không có lớp ciment nào trên mặt, người bán hàng dựng lều bạt ngay trên mặt cát và người mua sắm dẫm đạp ngay trên đó mà lựa chọn, mua bán nhộn nhịp và bụi mù cứ thế mà bốc lên theo từng bước chân của khách! Khu đất rộng, chợ nhiều hàng hóa và có cả nhiều lều bán thức ăn.
Ngó dzậy mà hổng phải dzậy, như Bọ vẫn ưa nói hoặc giả bộ hay chữ, nói theo kiểu dân Căng gà rù ở đây nói bằng tiếng Ăng Lê: "Too many things to look, nothing to buy!". Hàng hóa ở đây có phẩm chất rất thấp, lại theo kiểu miền Nam của Bọ thì là " toàn đồ lâm vố ", nên hai vợ chồng chỉ dạo quanh ngó cho biết cái chợ đêm lớn nhất của Penang, mua vài món cầm tay ăn lai rai cho đở buồn rồi leo lên xe K mà về khách sạn. K chia tay với 2 bạn già sau lời hẹn:
- Chúc ông bà ngủ ngon, mai chúng ta đi thăm thú Penang!