Lại ghé Kyoto station ăn trưa... Tánh lú vẫn còn, ngồi chờ mà cứ quên ghi tên vô sổ đặt chỗ nên người tới sau mình lại vào trước!
nhưng vào sau họ cũng chỉ 1 vài phút thôi!
Vừa qua đầu tháng ba, lễ Hinamatsuri dành cho các bé gái vừa qua nhưng những bộ búp bê cổ truyền vẫn còn được chưng bày đâu đó. Trong nhà hàng này, bộ búp bê được chưng chỗ trang trọng nhưng đã giản bớt rất nhiều chỉ còn những búp bê chính thôi:
Bên dưới như để cân bằng nhà hàng chưng bày một thanh gươm đặt trên giá. Thanh gươm kích cỡ nhỏ gọn nên tôi không biết đây chỉ là vật tượng trưng hay là đồ thật nhưng được đặt rèn riêng theo ý.
Bữa trưa của tôi gồm những món đặc biệt vùng Kyoto như đậu hủ, yuba (tàu hủ ky tươi) và tempura. Trong chuyến đi Nhật này tôi có dịp thưởng thức tempura hơi nhiều nhưng họ chiên khéo, bột mỏng không hút dầu nhiều và dọn ra khi còn nóng nên ăn rất ngon.
Lúc về, ngang qua tiệm bánh mì Grandir. Tôi có nói với bạn là người Nhật hay ít ra là dân vùng Kyoto có vẻ rất thích thức ăn, bánh trái theo kiểu Pháp? Trước đó tôi đã gặp tea salon này cứ tưởng mình đang đi trên đường phố Paris:
Và tiệm patisserie này cũng vậy, màu sắc, cách trưng bày rặc Pháp, rặc....Paris!!!
Hôm vừa đến Kyoto trong lúc chờ nhận phòng, tôi dạo quanh và nhìn thấy tiệm bánh này của 1 chef bánh mì Pháp rất nổi tiếng: Maison Kayser của chef Eric Kayser.
Có lẽ quá trưa rồi nên các loại bánh chưng bày tuy nhiều loại nhưng số lượng thì không nhiều:
Tôi có mua 1 croissant ăn thử, không ngon như tôi tưởng: bánh khô, vỏ bánh dòn quá nên vỡ ra khi cắn vào và không thơm bơ như khi tôi ăn tại Paris!!
Hôm nay cũng vậy, tôi cũng ghé vào Grandir mua 1 cannele, 1 croissant và 1 bánh mì ngọt nhỏ nhân creme au amande
Bánh nhân kem almond về tới hotel nhìn nhăn như....da mặt tôi nhưng cream rất ngon, croissant thì cũng trung bình thôi nhưng cannele thì ngon, rất thơm mùi vanille và rhum nhất là tuy không nóng nhưng vỏ còn dòn và trong ruột mềm xốp!