Post Reply 
Viết cho dì ....
Author Message
Cúc Tím Offline
Outstanding member
*****

Posts: 2,598
Joined: Aug 2010
Post: #1
Viết cho dì ....
LỜI TRI ÂN MUỘN MÀNG

Thấm thoát đã một năm kể từ ngày chị tôi đi vào cõi hư vô.Nhân ngày giỗ đầu,tôi viết lên những dòng này như một lời tri ân gửi đến chị.
Cha mẹ tôi có chín người con,chị là con thứ hai.Lúc bé chị rất ham học và luôn mơ ước được đi hết con đường học vấn.Thế nhưng,vì hoàn cảnh gia đình nên chỉ đến lớp bảy là chị phải bỏ học để ở nhà may vá,cùng chị cả giúp bố mẹ tôi lo cho đàn em đang tuổi ăn,tuổi học.Tất cả anh em chúng tôi luôn cảm nhận được tình yêu thương, chăm sóc cùng sự hy sinh cao cả của chị.Lúc nào chị cũng vui vẻ,lạc quan yêu đời,không một lời ca thán.Khi chúng tôi lớn lên,chị lại là người san xẻ với chúng tôi những “Lời hay,ý đẹp” giúp chúng tôi giải quyết những khúc mắc,ưu tư trong cuộc sống.Lúc ấy trong tôi luôn có ý nghĩ “vì sao chị ở mãi trong nhà,không có điều kiện tiếp xúc ra ngoài xã hội mà kinh nghiệm lại nhiều đến thế”.Ý kiến nào của chị tôi thấy cũng hay,cũng thực tế và bổ ích cả.Thế mới lạ!Thời gian cứ trôi đi. Các anh chị tôi lần lượt lập gia đình.Lúc này trong nhà đã có dâu,có rể.Tuổi chị ngày một lớn.Chị vẫn một mình, làm chiếc cầu nối giữa “mẹ chồng,nàng dâu” để giữ cho gia đình luôn êm thắm.Trong nhà anh chị tôi nếu chẳng may “cơm không lành,canh không ngọt”,chị lại là người đứng ra dàn xếp,khuyên nhủ.Rồi đến những đứa cháu của tôi(trừ những đứa ở xa)còn lại tất cả đều qua bàn tay chăm sóc của chị.Cháu nào cũng nhận được tình yêu thương vô bờ bến của chị(không phân biệt cháu nội hay ngoại)Có lẽ vì vậy mà các cháu tôi lúc nào cũng yêu quý,kính trọng và luôn quấn quýt bên chị.Tôi có cảm giác chúng còn gần gũi với chị hơn cả bố mẹ nữa. Riêng với tôi ,là “út gái” lại lấy chồng xa nên nhận được sự giúp đỡ nhiều nhất từ chị.Tôi sinh nở,đau ốm, chị đều có mặt.Có lần chồng tôi đi công tác xa,các cháu còn bé,tôi bị viêm dạ dày cấp tính.Nhận được tin chị vội vàng thu xếp công việc để lên xe ngay và chị đã có mặt bên tôi vào lúc 11g khuya .Lúc ấy tôi không biết phải dùng lời lẽ nào để bày tỏ lòng biết ơn.Chị đã mang đến cho tôi liều thuốc giảm đau vô giá.Cứ thế chị hy sinh cho hạnh phúc của mọi người,còn bản thân chị…vẫn môt mình.Cuộc sống của chị tưởng chừng cứ trôi qua bình lặng như thế.Nào ngờ trong con người thánh thiện ấy đã xuất hiện mầm bệnh “quái ác” từ bao giờ mà gia đình tôi (kể cả chị) không hề hay biết.Chỉ đến khi bệnh phát ra mọi người mới bàng hoàng, đau đớn với kết quả xét nghiệm “Ung thư hạch giai đoạn III”.Lúc này tuy không ai nói ra nhưng tất cả đều hình dung sẽ có một ngày chúng tôi vĩnh viễn mất chị.Song “còn nước ,còn tát”.Chúng tôi đã dồn hết cho chị thời gian,vật chất lẫn tinh thần.Chỉ mong sao còn được nhìn thấy chị trên thế gian này.Anh chị em tôi thay nhau chăm sóc chị trên giường bệnh,động viên tinh thần ,giúp chị yên tâm điều trị.Nhưng mọi cố gắng,nỗ lực của chúng tôi đã không thể làm thay đổi được quy luật “Sinh-Tử” của tạo hóa.Chỉ sau bốn đợt vào thuốc ,sức khỏe chị suy kiệt hoàn toàn.Nhìn thân thể tiều tụy,ánh mắt lạc thần của chị mà tôi như đứt từng khúc ruột.Rồi chuyện gì đến sẽ phải đến.Chị đã ra đi vào một ngày đầu đông,trong tiết trời se lạnh của Đà Lạt.Trong sự tiếc nuối và trong nỗi đau của mọi người.Anh chị em chúng tôi chẳng còn cơ hội để đền đáp“Tấm lòng vàng”của chị.Chỉ còn “ Lời tri ân muộn màng… “Chị ơi!Chị luôn trong trái tim chúng em”

-----------------------------------
Đọc đuo*c. bài viết của dì út go*ỉ trong email mà thấy trong lòng buồn một nỗi buồn khó tả ...gio*` này năm truo*c' dì N còn nàm trên giuo*ng` bệnh , mọi nguo*`i ai cũng biết sẽ có một ngày dì sẽ ra đi vì co*n bạo bịnh , nhu*ng ai cũng hy vọng dì có thể ăn đuo*c. thêm một cái tết trọn vẹn vo*'i gia đình ...vậy mà ...

Đúng ngày sinh nhật của mình , truo*c' khi dì ra đi , mẹ và mình gọi về hỏi thăm dì , lúc đó nghe dì đang thiêm thiếp ...và chỉ nu*ả tiếng sau , cậu út gọi phone qua báo ...dì đã đi rồi ...Trong lòng mẹ và mình cảm giác hụt hẫng ...cho*i vo*i ...cho dù o*? xa và đã chuẩn bị tâm lý nhu*ng cũng khong thể cầm đuo*c. nuo*c' mắt ...

Cún con hỏi vo*'i ánh mát ngo* ngác " Mẹ o*i, vì sao mẹ khóc vậy ...? " Cún đâu thể hiểu đuo*c. nguo*ì bà khi cún về VN thuo*ng cún, lo cho cún giu*ã đêm khi bị ọc ...gio*` đã không còn hiện diện trên cõi đo*`i này nu*ã ...

Cách đây 15 năm về truo*c' , lúc mình chỉ còn là con bé con thích cho*i đồ hàng ...dì là nguo*`i dì gần gũi nhất vo*'i mình . Dì không gia đình , o*? vậy dde^? phụng duo*ng~ ông bà ngoại ...đáng lý dì đã có gia đình tu*` năm 18 tuổi , nhu*ng nghe nói bà ngoại mình khó quá, gạp ai cũng không u*ng ...và rồi tuổi xuân qua , dì đã không còn tha thiết vo*'i tình yêu của mình ...dì quyết định o*? vậy ...cho đến lúc ra đi ...

Ngày mình còn rất nhỏ, mình thích đuo*c. nghe dì kể chuyện cổ tích mỗi đêm ...có su*. tích Tấm Cám , thàng b'e Tí Hon , công chúa hoàng tu*? ...mình say mê vo*'i nhu*ng~ câu truyện đó tu*ng` lo*`i ngọt ngào trong giọng nói của dì . Mình nho*' nụ cuo*ì của dì hiền hậu xiết bao ....dì luôn cho*? che cho nhu*ng~ món đồ cho*i của mình sau hè , vì ngoại rất khó , nếu ngoại biết mình và đám em họ bày ra nào là lá cây, nào là hoa thì thế nào cũng bị moral một trận to*i bo*ì ....

Mỗi lần dì qua nhà mình , mẹ mo*ì dì o*? lại an co*m ...có rau an rau, có cháo ăn cháo ...mình luôn lăm le dấu dép của dì , để tối đó dì có thể o*? lại ngủ vo*'i mình và không thể về đuo*c. ...mình thích kẹp chân vào nguo*`i dì và ôm dì ngủ ...có lẽ dì út nói đúng, lúc nhỏ mình còn thân vo*'i dì ho*n là mẹ ...

....Cách đây hai năm , mình tro*? về VN mang theo ox và hai cún lúc đó chỉ 3 tuoi? và 4 tuoi? ...nhìn dì ốm ho*n ngày xu*a ...nhu*ng vẫn nét măt. đó , dì vui lắm khi thấy con b'e ngày xu*a gio*` đã truo*ng? thành , ít ra là biet' nấu nuo*'ng chu*' khong phải nhu* hồi xu*a cái nhà không biết quét ...Sad dì nói vo*'i mình hãy gìn giu*~ hạnh phúc trong tay , dì cảm giác rất vui khi thấy mình có một gia đình nhỏ nhu* thế ...tho*`i gian mình bên dì không nhiều , dì lại bận rộn chăm bé K con của dì út , nhu*ng mỗi tối mấy dì cháu lại quây quần bên ánh đèn để hàn huyên ....

Rồi lần cuối cùng mình đuo*c. thấy dì cũng là lần này ...truo*'c khi lên xe để về SG và đi qua đây . Dì khóc trong âm thầm mình bất ngo*` tro*? vô thì thấy dì đang khóc ...mình còn ráng guo*.ng cuo*`i và nói " Cháu đi rồi cháu sẽ về lại mà, dì đu*ng` khóc nu*ã ..." ...còn nho*' nhu* in dì mạc chiếc áo len đen , đôi mát đỏ hoe ...

Mi`nh vẫn tu*. an ủi mình ra(ng` chuyến đi lần đó có rất nhiều ý nghĩa ...ít ra mình còn gạp đuo*c. dì nhu*ng~ ngày cuối của cuộc đo*`i ....nhu*ng có nhiều điều cũng cảm giác hối tiếc ...uo*c' gì lần đó đi Nha Trang mình đem theo dì đi cho*i để dì đuo*c. biết biển là gì ...cuộc đo*`i của dì duo*ng` nhu* chu*a hề ra biển ...Sad

Tuần này ...giỗ đầu của dì ...đã tu*` năm rồi mình đạt hình dì trên chùa để thỉnh thoảng ghé thăm ...để dì có thể nghe kinh cầu mỗi ngày ...dì rất thích nghe kinh khi còn sống ...Mo^ĩ khi lên chùa tháp nhang cho dì , nhìn tấm hình dì đội cái mũ len chụp lúc vu*à tro*? viện về , nụ cuo*`i vẫn rất tuo*i , bình an ...Có lẽ, dì đa~ thật su*. tìm cho mình một no*i chốn để mãi mãi tâm hồn dì luôn thanh thản ...Có nguo*`i nói chết tu*c' là bát đầu của su*. sống ...mình cũng mong điều đó là đúng ...dì sẽ sống tiếp o*? mo^t. no*i xa xôi nào đó ...và chác chán là dì sẽ sống mãi ma~i trong lòng mình và gia đình ...dì o*i !!!
11-16-2010 11:57 PM
Find all posts by this user Quote this message in a reply
Post Reply 


Forum Jump:


User(s) browsing this thread: 1 Guest(s)