Post Reply 
Cô lái đò
Author Message
maily Offline
Senior Member
****

Posts: 284
Joined: Dec 2010
Post: #1
Cô lái đò
Xuân đã đem mong nhớ trở về
Lòng cô gái ở bến sông kia
Cô hồi tưởng lại ba xuân trước
Trên bến cùng ai đã nặng thề

Nhưng rồi người khách tình xuân ấy
Đi biệt không về với bến sông
Đã mấy lần xuân trôi chảy mãi
Mấy lần cô gái mỏi mòn trông...

Xuân này đến nữa đã ba xuân
Đóm lửa tình duyên đã nguội dần
Chẳng lẽ ôm lòng chờ đợi mãi
Cô định lỗi ước với tình quân

Bỏ thuyền, bỏ bến, bỏ dòng sông
Cô lái đò kia đi lấy chồng
Vắng bóng cô em từ dạo ấy
Để buồn cho những khách sang sông...

Thơ : Nguyễn Bính
02-14-2011 03:15 AM
Find all posts by this user Quote this message in a reply
Hoàng Hôn Offline
Moderator
*****

Posts: 475
Joined: Aug 2010
Post: #2
Re: Cô lái đò
Thân chào maily ! Cám ơn bạn đã đem nhửng bài thơ hay vô Lầu Vọng Nguyệt [Image: 25932.gif] .
H.H. xin tiếp bài :
<table style="BORDER-COLLAPSE: collapse" id=AutoNumber6 border=0 cellSpacing=0 borderColor=#111111 cellPadding=0 width=500><tr><td align="left" width="100%">Giấc mơ anh lái đò</td></tr><tr><td align="left" width="100%">Thơ Nguyễn Bính</td></tr><tr><td align="left" width="100%">

Nǎm xưa chở chiếc thuyền này
Cho cô sang bãi tước đay chiều chiều
Để tôi mơ mãi mơ nhiều
"Tước đay xe võng nhuộm điều ta đi
"Từng bừng vua mở khoa thi
"Tôi đỗ quan trạng vinh qui về làng
"Võng anh đi trước võng nàng
"Cả hai chiếc võng cùng sang một đò".

Đồn rằng đám cưới cô to
Nhà trai thuê chín chiếc đò đón dâu
Nhà gái ǎn chín nghìn cau
Tiền cheo tiền cưới chừng đâu chín nghìn...

Lang thang tôi dạm bán thuyền
Có người giả chín quan tiền lại thôi!
Buông sào cho nước sông trôi
Bãi đay thấp thoáng, tôi ngồi tôi mơ.

Có người con gái đang tơ
Vẫy tay ý muốn sang nhờ bãi đay
Sao cô không gọi sáng ngày?
Giờ thuyền tôi đã chở đầy thuyền mơ
Con sông nó có hai bờ
Tôi chưa đỗ trạng, thôi cô lại nhà...

</td></tr></table>
02-17-2011 04:03 PM
Find all posts by this user Quote this message in a reply
Hoàng Hôn Offline
Moderator
*****

Posts: 475
Joined: Aug 2010
Post: #3
Re: Cô lái đò
Bài thơ xưa cũa Nguyễn Bính mà H H rất thích :
HÀ NỘI BA MƯƠI SÁU PHỐ PHƯỜNG
Hà nội ba mươi sáu phố phường,
Lòng chàng có để một tơ vương.
Chàng qua chiều ấy qua chiều khác,
Góp lại đường đi: vạn dặm đường.

Nhà ấy hình như có mặt trời,
Có rừng có suối có hoa tươi,
Bao nhiêu chim lạ, bao nhiêu bướm,
Không, có gì đâu! Có một người.

Chân bước khoan khoan, lòng hỏi lòng:
-Có nên qua đấy nữa hay không?
Không nên qua đấy, nên qua đấy?
Không, nhớ làm sao! qua, mất công.

Có một chiều kia anh chàng si
Đến đầu phố ấy bỗng ngừng đi,
-Hai bên hàng phố hình như họ...
Đi mãi đi hoài có nghĩa chi!

Đem bao hi vọng lúa ra đi,
Chuốc lấy buồn thương lúc trở về.
Lòng mỗi lần đi lần bão táp,
Mỗi lần là một cuộc phân li.

Chàng đau đớn lắm, môi cắn môi,
Rǎng cắn vào rǎng, lời nghẹn lời:
-Hờ hững làm sao! Mê đắm quá!
Trời ơi! Cứu vớt lấy tôi, trời!

Chao ơi! Yêu có ông trời cản!
yêu có ông trời khoá được chân!
Chàng lại đi về qua phố ấy,
Mấy mười lần nữa và vân vân.

Chàng đi đi mãi, đi đi mãi,
Đến một chiều kia, đến một chiều
Phố ấy đỏ bừng lên: xác pháo.
yêu là như thế! Thế là yêu!

Hà Nội ba mươi sáu phố phường,
Lòng chàng đã dứt một tơ vương,
Chàng qua chiều ấy qua chiều khác,
-Có một người đi giữa đám tang
02-17-2011 04:08 PM
Find all posts by this user Quote this message in a reply
Post Reply 


Forum Jump:


User(s) browsing this thread: 1 Guest(s)